(1). Ngã-chấp, Pháp-chấp, Không-chấp :- Ngã-chấp : Chấp thật cái thân thể và sự suy nghĩ của bộ não là Ta.- Pháp-chấp : Chấp thật vạn sự, vạn vật trong vũ trụ Pháp-giới do ta hiểu biết được cho là có Thật-tánh, Thật-tướng.
Cái bản nguyên Tự-tánh của chúng sanh vốn là tuyệt đối tự do và bình đẳng, cái tự do bình đẳng này hễ đắc được rồi thì vĩnh viễn không thể biến mất vì nó là từ vô thủy bổn nhiên như thế.
(1) Diệt-tận-định có hai thứ là :1. Cõi trời Tứ Không, đã diệt tất cả vọng tưởng nhưng chưa tận gốc, còn chấp A-lại-da-thức là ngã, chưa ra khỏi luân hồi.2. Diệt-tận-định của A-la-hán, đã dứt hết Kiến-hoặc và Tư-hoặc của Tam-giới, chẳng còn nhân & ngã nên được ra khỏi luân hồi.
Ông chớ cho rằng có được chút phần Giới thân miệng ý thanh tịnh là xong, đâu biết rằng Pháp-môn Giới-định-huệ dù như số cát sông Hằng mà đối với vô lậu giải thoát đều chưa dính dáng một mảy lông.
Chư Phật, Bồ-tát được mệnh danh là người chỉ cho biết hạt Châu. Từ xưa đến nay nó chẳng phải là vật, chẳng cần biết nó, hiểu nó, không cần cho nó là phải hay chẳng phải, chỉ cần cắt đứt câu hai đầu, cắt đứt câu có, câu chẳng có
Hiện nay chớ cho là kiến (thấy) Phật, kiến Niết-bàn, kiến tất cả pháp có-không... cũng không phải là vô kiến, mới được gọi là Chánh-kiến. Không có tất cả văn (nghe), cũng không phải là vô văn, mới được gọi là Chánh-văn.
Sư là người khởi sáng cho Thiền-tự được độc lập, soạn định chế độ Tòng-lâm, gọi là Bá Trượng Thanh Quy, nên cũng được tôn xưng là Tổ Trung Hưng của Thiền-tông.
Sư ở núi Vân Cư làm Thủ-tọa. Một hôm đến xã Tây Tích, có một ông Tăng gặp Sư thưa rằng :- Vì xem bài Tụng "Người nữ xuất Định" của Sư mà có chỗ ngộ nhập, nên đặc biệt đến cầu Thủ-tọa ấn chứng.Sư nói : Ngươi đi đi, chẳng phải !Tăng nói : Tôi còn chưa nói chỗ thấy của tôi, tại sao nói chẳng phải ?
Quang nói : Phật Tâm kể Công-án của Phổ Hoá rồi nói rằng : Ta thì chẳng phải vậy ! Nếu ta vừa nghe câu "Khi tất cả đều chẳng phải, như thế là thế nào ?" thì liền đánh ngay xương sống dẫu cho phân thân khắp nơi.
Sư thăng tòa đốt hương rằng : "Nén hương này thấy được thì con mắt khô, ngửi được thì bộ óc nứt. Gặp quí thì giá bằng cõi Ta-bà, gặp tiện thì rẻ hơn đồng xu. Hôm nay trước mặt Trời người đốt hương trong lư, dùng để thù đáp Pháp-nhủ của Ân-sư (Viên Ngộ)". Nói xong an tọa.