Sư ở núi Vân Cư làm Thủ-tọa. Một hôm đến xã Tây Tích, có một ông Tăng gặp Sư thưa rằng :- Vì xem bài Tụng "Người nữ xuất Định" của Sư mà có chỗ ngộ nhập, nên đặc biệt đến cầu Thủ-tọa ấn chứng.Sư nói : Ngươi đi đi, chẳng phải !Tăng nói : Tôi còn chưa nói chỗ thấy của tôi, tại sao nói chẳng phải ?
Quang nói : Phật Tâm kể Công-án của Phổ Hoá rồi nói rằng : Ta thì chẳng phải vậy ! Nếu ta vừa nghe câu "Khi tất cả đều chẳng phải, như thế là thế nào ?" thì liền đánh ngay xương sống dẫu cho phân thân khắp nơi.
Sư thăng tòa đốt hương rằng : "Nén hương này thấy được thì con mắt khô, ngửi được thì bộ óc nứt. Gặp quí thì giá bằng cõi Ta-bà, gặp tiện thì rẻ hơn đồng xu. Hôm nay trước mặt Trời người đốt hương trong lư, dùng để thù đáp Pháp-nhủ của Ân-sư (Viên Ngộ)". Nói xong an tọa.
Một hôm, Hoàng Bá phổ-thỉnh (phổ là phổ biến, thỉnh là mời, nghĩa là mời tất cả Tăng-chúng cùng nhau đi làm công tác trong Chùa) Sư đi theo sau, Hoàng Bá quay lại thấy Sư đi tay không bèn hỏi : Cây cuốc đâu ?
Các ngươi, nếu muốn đi ở tự do trong sanh tử, thì phải nhận thức người đang nghe Pháp đây, vốn là vô hình, vô tướng, vô căn, vô bản, không trụ xứ, mà hoạt bát rõ ràng, ứng dụng muôn thứ, chỗ dùng chỉ là không có chỗ (vô sở trụ).
Sư thượng Đường bảo : "Hôm nay, do sự bất đắc dĩ, Sơn-tăng thuận theo nhân tình mới lên tòa này. Nếu theo dưới cửa Tổ-tông hoằng dương Đại-sự thực là mở miệng chẳng được, chẳng có chỗ để đứng chân. Hôm nay, do quan Thường-thị cố thỉnh, Sơn-tăng không dám ẩn dấu cương Tông, chẳng biết có Tác-gia, Chiến-tướng nào cầm cờ xuất chiến chăng ? Nếu có thì trước mắt Đại-chúng để chứng cớ xem".