Một hôm, Hoàng Bá phổ-thỉnh (phổ là phổ biến, thỉnh là mời, nghĩa là mời tất cả Tăng-chúng cùng nhau đi làm công tác trong Chùa) Sư đi theo sau, Hoàng Bá quay lại thấy Sư đi tay không bèn hỏi : Cây cuốc đâu ?
Các ngươi, nếu muốn đi ở tự do trong sanh tử, thì phải nhận thức người đang nghe Pháp đây, vốn là vô hình, vô tướng, vô căn, vô bản, không trụ xứ, mà hoạt bát rõ ràng, ứng dụng muôn thứ, chỗ dùng chỉ là không có chỗ (vô sở trụ).
Sư thượng Đường bảo : "Hôm nay, do sự bất đắc dĩ, Sơn-tăng thuận theo nhân tình mới lên tòa này. Nếu theo dưới cửa Tổ-tông hoằng dương Đại-sự thực là mở miệng chẳng được, chẳng có chỗ để đứng chân. Hôm nay, do quan Thường-thị cố thỉnh, Sơn-tăng không dám ẩn dấu cương Tông, chẳng biết có Tác-gia, Chiến-tướng nào cầm cờ xuất chiến chăng ? Nếu có thì trước mắt Đại-chúng để chứng cớ xem".
Tham Tổ-sư-thiền."Đạo do tâm ngộ, bất tại tọa". Phẩm Tọa Thiền trong Pháp Bảo Đàn Kinh nói đến tọa thiền là tâm tọa chứ không phải thân tọa nghĩa là : Ngoài đối với tất cả cảnh giới thiện ác tâm niệm chẳng khởi gọi là tọa, trong thấy Tự-tánh chẳng động gọi là thiền.
Nói giác ngộ là giác ngộ cái gì ? Là giác ngộ Tự-tâm của chính mình. Tự-tâm cũng gọi là Tự-tánh cho nên người giác ngộ gọi là Kiến-tánh thành Phật cũng gọi là Minh Tâm Kiến Tánh.